Thứ Ba, 15 tháng 9, 2009

LUẬT NHÂN HỘI TA

LUẬT NHÂN HỘI TA

Nguyễn Quý Công

Tháng chin đã tới!
Tháng chín đánh dấu Nhân luật tròn hai tuổi, bộn bề những lo toan và canh cánh hoài bão đôi mươi, hội đang ở gần cái tuổi thứ ba “thoắt nói thoắt cười” của Thánh Gióng ngày nào. Tuổi ấy là tuổi gánh vác sơn hà, tuổi nhỏ mà “muôn phần khích ngang!”. Tôi không phải là hàng “tam công” trong hội như Hoàng Đạt, Nam Giang, Trọng Dũng, cũng chưa phải bậc “hảo hán” đối chọi một góc giang hồ như Thế Phong, Mạnh Hùng…Chẳng qua cũng là người thường thường bậc trung, luôn canh cánh xây dựng “một xã hội hài hòa” trong hội ta. Bởi vậy, tôi không có cái “dũng” như anh Nam, dám thẳng tâm bộc lộ ham muốn làm một tập chân dung phê phán các thành viên trong hội, cái này ông Xuân Sách hẳn cũng phải ngó trước nhìn sau, vì dẫu sao ông ấy cũng không ở gần những đối tượng phê bình như anh Nam. Tôi cũng không có cái “tài bao quát vũ trụ” mà phóng bút luận anh hùng như anh Phong ngày nào, dù sao, tôi hoặc không có tham vọng như họ Tào hoặc không khéo vờ đóng kịch như Lưu Bị. Thế là tôi chọn cách làm khác, cách an toàn hơn, làm một tuyển tập “LUẬT NHÂN HỘI TA”- Một tuyển tập chân dung bằng thơ.
Và đây, xin gửi tới các anh em tập hợp chân dung “LUẬT NHÂN HỘI TA”, âu cũng là chút tài mọn góp vui, mong anh em chiếu cố nếu có chỗ chưa vừa ý…

Nguyễn Văn Đạt
Đạt kia, “khởi tổ”, “xây nền”
Luật nhân mới được vững bền đến nay
Đêm ngày lo tính ai hay
Chẳng ngang đầu lĩnh cũng tày cao nhân…

Đỗ Giang Nam
Nam thời khí phách hơn người
Giải cao “lưỡng đảng” rạng ngời hội ta,
Buổi đầu gian khó xông pha
Tạm quên đối ngoại trị nhà trước tiên,
Ngược xuôi lắm kẻ khen hiền
Ai hay trong hội nắm quyền ngả nghiêng,
Truy thu tài chính thâm niên
Lại thêm cái khoản giữ quyền phát ngôn!
May thay thẳng thắn, ôn tồn
Luật Nhân gắn bó sinh-tồn hội ta!

Lê Trọng Dũng
Họ Lê quê ở Hà Tây,
Ước mơ Công lý theo thầy thủ đô
Người mang khẩu khí giang hồ
Thực tâm mong muốn dốc bồ kinh thi
Mỗi tháng báo chí một kỳ,
Gian nan, vất vả độc y nhọc lòng
Chạy qua chạy lại long đong
Ngẫm ra cũng thật được lòng anh em.

Nguyễn Minh Lộc
Lộc theo Thiên chúa lòng lành
Thấy trong luật pháp rành rành chữ Nhân
Người khí khái, tính ân cần
Nhiệt tình hết mức thêm phần lo toan,
Trong thì việc hội chu toàn
Lại thêm keo dính kết đoàn anh em
Khi thì bia rượu: e…hèm!
Khi thì phun thuốc toét nhèm mắt nhau.

Phạm Thế Vượng
Bê bối “sinh ngữ” qua rồi
Vượng giờ chỉ muốn làm… “ xi-i-ồi”(C.E.O) mà thôi!
Đến họp ăn vận lôi thôi
May ra đối ngoại không tồi kéo lên
Trong hội chẳng phải bề trên,
Thế mà lắm kẻ xướng tên anh tài!

Phạm Xuân Hoàn
Hoàn Xuân vốn kẻ chuyên cần
Ăn chơi, nhậu nhẹt mấy lần lo toan,
Thú chơi “cây cảnh” an nhàn
Đôi khi chểnh mảng “bầy đàn”, anh em
Thảnh thơi ngoại ngữ bên rèm
Hoàn ta đợi lúc lên thềm phi cơ
Ái ân gác lại mong chờ
Hai năm cho thỏa bây giờ ước mơ!

Bùi Thế Phong
Phong thời có Thế ông cha
Nhưng đang sức trẻ mặn mà tự thân
Người đâu hay thích phân trần
Cà phê, nhạc quán mòn quần lê la
Chuyện khi điếu thuốc ấm trà
Lại khi bao nỗi sơn hà trong tâm
Rỗi không mới nổi “cơn hâm”
Phóng tay luận bút: hùng tâm mấy người?

Đinh Mạnh Hùng
Hùng này chẳng phải cái Đinh
Quê hương mãi chốn biên đình xa xôi
Tướng tinh, ăn nói không tồi,
Dụ người chẳng phải thề bồi nọ kia
Nhiều khi lai láng đầm đìa
Nhiều khi bản lĩnh: ra rìa gái yêu!
Thôi thì pê-ét (PS) sớm chiều
Qua đêm lỡ hẹn cũng liều…xin sau!

Nguyễn Hữu Sơn
Hữu Sơn đen thật là đen
Giữa đêm chỉ có đốt đèn mới trông
Đi vẹo vọ, dáng tồng ngồng
Mà hay lửa nhiệt là không ai bằng
Tư duy số liệu rất hăng
Làm gì cũng phải… lằng nhằng mới thôi
Vào ban “Kỷ yếu” mấy hồi
Đến nay công trạng thôi rồi… như không!

Cao Văn Tuân
Tuân kia là kẻ đến sau
Thế mà uy vũ nhuốm màu hội ta
Chẳng cao thủ, cũng chuyên gia
Lại thêm xử sự thật thà đơn sơ
Tiếc thay đàn đúm “gà mờ”
Phần chơi hơi nhạt thờ ơ mấy lần
Lật qua Điều lệ ân cần
Thấy ghi Nhân luật đa phần là: Chơi.

Lê Xuân Anh
Xuân Anh chẳng phải xướng tên
Lắm người đã ngại cảm phiền: nhỏ thôi,
Tính hay chém gió thôi rồi
Dọc-ngang, ngang-dọc tơi bời anh em
Khi trà đạo, lúc ăn kem
Kể ra cũng đáng: E hèm… “thực nhân”!

Đặng Hữu Anh
Họ Đặng là người Hữu khuynh
Ngại chuyện sóng gió, giữ tình anh em
Thảnh thơi hội họp êm đềm
Nhỏ to biểu đạt những niềm nghĩ suy
Việc hội có bữa, có kỳ
Xem qua không thấy hà tỳ là bao…

Phạm Tiến Trường
Tiến Trường trai biển khôn ngoan
Mặn mà “nhan sắc”, thêm phần tài năng
Lĩnh xướng khi rượu lâng lâng
Khúc ca “đồng đội” mấy tầng trời xanh
Xông pha giữa chốn thị thành
Ngày sau ắt hẳn sự thành là đây.

Nguyễn Quý Công-tự họa
Không mũ mão, chẳng cân đai
Lấy đâu để biết ta là Cử nhân?
Trán dô, mặt mũi trân trân
Nói năng như thể lên thần đến nơi
Bế quan tính chuyện đợi thời
Chẳng qua chưa chốn, chưa nơi dung mình
Kề cà những chuyện cao minh
Đâu hay gió bụi phong tình ra sao
Bỏ qua những sự tào lao
Thực tâm sống giữa gian lao hội mình.

Không có nhận xét nào: